Trong bối cảnh thế giới biến động khó lường; không chắc chắn; phức tạp và mơ hồ, Chính phủ cần chủ động nắm bắt những thách thức mang tính toàn cầu từ bên ngoài, các thách thức trong nội tại nền kinh tế để chủ động xoay chuyển tình thế, biến thách thức thành cơ hội, thực hiện mục tiêu tăng trưởng kinh tế nhanh và bền vững trên cơ sở tăng cường ổn định kinh tế vĩ mô, phát huy tối đa tiềm năng, lợi thế của đất nước. Vậy đâu là những thách thức mang tính toàn cầu và trong nội tại nền kinh tế Việt Nam? Giải pháp nào biến thách thức thành cơ hội phát triển kinh tế?
KINH TẾ THẾ GIỚI BẤT ĐỊNH, NHIỀU DIỄN BIẾN, THAY ĐỔI KHÓ LƯỜNG
Trong 5 năm trở lại đây, kinh tế, chính trị thế giới trải qua nhiều biến cố, bất định khó lường. Hàng loạt biến cố liên tiếp xảy ra, biến cố trước chưa kết thúc, biến cố sau đã xuất hiện như: Cạnh tranh thương mại Mỹ-Trung; đại dịch COVID-19; khủng hoảng Nga-Ukraine… khiến cho trật tự và hoạt động kinh tế thế giới thay đổi mạnh mẽ.
Cạnh tranh chiến lược và kinh tế giữa các nước lớn ngày càng gay gắt, diễn ra trên nhiều lĩnh vực.
Các giá trị của chủ nghĩa tự do kinh tế bị thách thức nghiêm trọng, nền quản trị toàn cầu dựa trên các quy tắc của hệ thống quốc tế bị suy yếu, chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch quay trở lại. Chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc và bài ngoại trỗi dậy, ngăn chặn lẫn nhau.
Hệ luỵ của các biến cố dẫn đến định hình lại chuỗi cung ứng toàn cầu theo hướng: Chuỗi cung ứng sẽ linh hoạt hơn, dễ thích nghi, ứng dụng công nghệ số, thúc đẩy thương mại điện tử; gia tăng mạng lưới sản xuất khu vực trong bối cảnh mạng lưới sản xuất toàn cầu vẫn quyết định tương lai của chuỗi cung ứng; gia tăng toàn cầu hóa dịch vụ. Khi chuỗi cung ứng khu vực phát triển sẽ gia tăng lạm phát trong thập niên tới.
TS. Nguyễn Bích Lâm: Chính phủ cần chủ động nắm bắt những thách thức mang tính toàn cầu từ bên ngoài, các thách thức trong nội tại nền kinh tế để chủ động xoay chuyển tình thế, biến thách thức thành cơ hội, thực hiện mục tiêu tăng trưởng kinh tế nhanh và bền vững.
Dịch chuyển chuỗi cung ứng toàn cầu nhằm tối ưu hóa sản xuất
Cùng với định hình lại, chuỗi cung ứng toàn cầu sẽ dịch chuyển nhằm tối ưu hóa sản xuất, giảm chi phí để tối ưu hoá lợi nhuận, giảm thiểu rủi ro từ xung đột chính trị và chiến tranh thương mại.
Việc dịch chuyển chuỗi cung ứng từ quốc gia này sang quốc gia khác là xu hướng khách quan đã và đang diễn ra theo 3 hướng:
Một là, dịch chuyển chuỗi cung ứng sang các nước trong cùng khu vực địa lý để giảm phụ thuộc, tránh rủi ro từ chiến tranh thương mại, tránh các đòn trừng phạt lẫn nhau giữa các nền kinh tế.
Hai là, dịch chuyển chuỗi cung ứng đòi hỏi thực hiện đầu tư, gắn với hoạt động sản xuất có công nghệ cao, sản phẩm chiến lược có giá trị gia tăng cao, liên quan tới bí mật công nghệ và an ninh quốc gia.
Ba là, tái cơ cấu, sắp xếp lại chuỗi cung ứng qua việc đa dạng hoá nguồn cung, mở rộng mạng lưới các nhà cung cấp nhằm phân tán rủi ro.
Mô hình toàn cầu hóa kinh tế thay đổi, chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch quay trở lại
Toàn cầu hóa, hội nhập kinh tế quốc tế và tự do hóa thương mại là động lực quan trọng thúc đẩy tăng trưởng kinh tế thế giới trong những thập kỷ qua. Tuy vậy, do bất bình đẳng về lợi ích kinh tế giữa các khu vực; giữa các quốc gia; giữa các tầng lớp xã hội trong mỗi quốc gia dẫn đến xu hướng chống toàn cầu hóa và tự do hóa thương mại.
Một số quốc gia, bằng những chính sách kinh tế ưu đãi đang kêu gọi và thúc đẩy các nhà đầu tư quay trở về nhằm gia tăng lợi ích quốc gia.
Bên cạnh đó, do đứt gãy chuỗi cung ứng, bất ổn địa chính trị đưa đến xu hướng co cụm hợp tác trong từng khối lớn. Liên minh châu Âu, Mỹ, Trung Quốc đang đưa ra kế hoạch xây dựng quyền tự chủ kinh tế của chính mình, không còn ủng hộ vô điều kiện toàn cầu hoá và tự do thương mại như trước.
Hiện nay, hợp tác kinh tế đang lệ thuộc rất nhiều vào vị trí địa lý của các đối tác. Nếu gần nhau về địa lý sẽ tránh được rủi ro đứt gãy chuỗi cung ứng. Vì vậy, vấn đề địa kinh tế được quan tâm trong quá trình hợp tác phát triển.
Đồng thời quá trình toàn cầu hóa cũng chuyển mạnh sang ưu tiên hợp tác giữa các quốc gia thân thiện để tránh các yếu tố chính trị tác động đến kinh doanh. Chẳng hạn, Mỹ đang hợp tác với Úc để sản xuất đất hiếm, tất nhiên chi phí cao hơn, nhưng rủi ro về yếu tố chính trị thấp hơn khi hợp tác với Trung Quốc.
Kinh tế trưởng của IMF cho rằng kinh tế thế giới sẽ phân chia thành nhiều khối lớn, không giao thương nhiều với nhau và có các tiêu chuẩn khác nhau, điều này sẽ là thảm họa cho kinh tế toàn cầu.
Cùng với thay đổi mô hình toàn cầu hóa, chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch quay trở lại đã gây ra xung đột thương mại giữa các nền kinh tế, cản trở lưu thông hàng hoá, vốn đầu tư trực tiếp và gián tiếp, tác động tiêu cực đến tăng trưởng kinh tế toàn cầu. Bảo hộ mậu dịch, với sự xuất hiện nhiều công cụ mới và được áp dụng rộng rãi trên toàn cầu.
Diễn đàn Kinh tế Thế giới năm 2022 đã nêu ra các vấn đề nóng của toàn cầu như: Thay đổi chuỗi cung ứng toàn cầu; địa kinh tế; kinh tế thế giới phân mảnh, phản ánh bối cảnh kinh tế thế giới có những thay đổi sâu sắc.
Diễn đàn kinh tế Thế giới năm 2023 tập trung vào chủ đề "Hợp tác trong một thế giới phân mảnh" nhằm thảo luận cách thức giải quyết sự phân mảnh và xói mòn lòng tin gia tăng ở cả cấp độ toàn cầu và cấp quốc gia.
Phi toàn cầu hóa và can thiệp của chính phủ vào nền kinh tế
Các chuyên gia kinh tế nhận định có 5 yếu tố định hình kinh tế thế giới trong năm 2023 và các năm tiếp theo, đó là: Lãi suất; biến động của kinh tế Trung Quốc; phi toàn cầu hóa kinh tế thế giới; chuyển đổi năng lượng; can thiệp của chính phủ vào nền kinh tế.
Hiện nay, phi toàn cầu hóa là xu hướng đang diễn ra với tốc độ nhanh, thể hiện qua chủ nghĩa bảo hộ, thúc đẩy sản xuất trên lãnh thổ quốc gia, giảm vận chuyển hàng hóa ở khoảng cách xa, kiểm soát vốn nhằm giảm ảnh hưởng của vấn đề tài chính đối với kinh tế toàn cầu.
Đại dịch đã cảnh tỉnh thế giới, khiến chính phủ các nước nhận thấy mối quan hệ phụ thuộc lẫn nhau của các quốc gia được xây dựng và phát triển trong giai đoạn toàn cầu hoá có nhiều điểm yếu và bất cập.
Khủng hoảng Ukraine làm trầm trọng hơn và đẩy quá trình phi toàn cầu hoá diễn ra nhanh hơn. Phi toàn cầu hóa không cắt đứt giao thương quốc tế, mà rút dần khỏi thị trường toàn cầu khổng lồ, thay vào đó là tìm kiếm những thoả thuận riêng, thúc đẩy kinh tế thế giới phân khúc theo nhóm các nước hợp tác riêng với nhau, phát triển giao thương theo khối. Sự năng động của các khối trở thành xu hướng phát triển của thế giới trong những năm tới, tạo nên thế giới đa cực.
Giai đoạn 1990-2000 chứng kiến sự "thăng hoa" của toàn cầu hóa, quyền lực của các quốc gia suy giảm, chuyển vào các định chế quốc tế như Liên Hợp Quốc. Hiện nay, để ứng phó với đại dịch và khủng hoảng Ukraine, xu hướng nhà nước pháp quyền đang trỗi dậy, quyền lực quay trở lại, mỗi nhà nước đóng vai trò chủ chốt, trung tâm của nền kinh tế và chính trị quốc tế.
Các quốc gia kết nối, hợp tác với nhau bằng những hiệp ước, thỏa thuận song phương, đa phương, không bị áp đặt bởi các quy định quốc tế. Đây là những nét đặc trưng, cần đặc biệt quan tâm trong hoạch định chiến lược, chính sách và giải pháp phát triển kinh tế-xã hội của nước ta.
Trong thế giới bất định, khó lường do bất ổn địa chính trị; cạnh tranh chiến lược và kinh tế giữa các nước lớn ngày càng gay gắt, diễn ra trên nhiều lĩnh vực, sự can thiệp của chính phủ xử lý các vấn đề kinh tế, xã hội ngày càng cần thiết, có tầm quan trọng đặc biệt và trở thành xu thế tất yếu cho ổn định và phát triển đất nước trong thời gian vừa qua và trong những năm tới.